- Với đội hình này, dưới sự dẫn dắt của ông bầu... Kim Dung, thì Pele và Maradona có trẻ lại cũng khó mà đỡ nổi.
Sơ đồ chiến thuật 4 - 3 - 3 với các vị trí sắp xếp như sau:
Quách Tĩnh
Hư Trúc - Âu Dương Phong - Nhậm Ngã Hành - Đoàn Dự
Tiêu Phong - Trương Vô Kỵ - Vi Tiểu Bảo
Vi Nhất Tiếu - Đông Phương
Lệnh Hồ Xung
THỦ MÔN: Quách Tĩnh
Công phu Song thủ hỗ bác xuất quỷ nhập thần, bắt bóng 2 tay như 1. Dù ở trong tình huống đối mặt với 4-5 cầu thủ đối phương anh vẫn dư sức chống đỡ. Mấy chục năm thủ thành Tương Dương đã chứng tỏ khả năng là chốt chặn cuối cùng cực kỳ hiệu quả của anh.
CẶP HẬU VỆ BIÊN: Do 2 huynh đệ Hư Trúc và Đoàn Dự đảm nhiệm.
Nguồn công lực dồi dào bậc nhất thiên hạ sẽ giúp cho 2 anh quán xuyến 2 hành lang trái phải không hề mệt mỏi suốt cả trận. Đặc biệt Đoàn Dự càng chạy càng khỏe. Tấn công giỏi, phòng thủ tốt, điểm yếu duy nhất của 2 chàng này là rất dễ bỏ vị trí nếu như Vương Ngữ Yên hay Mộng Cô xuất hiện.
CẶP TRUNG VỆ:
Trung vệ 1 giao cho Âu Dương Phong
Khả năng của anh thì khỏi bàn cãi. Chưa kể anh còn có tuyệt chiêu chổng ngược đầu. Bóng bổng cỡ nào mà đối phương nhìn thấy 2 cái giò của anh đạp tới thì có cho vàng cũng không dám đội. Ngoài ra với biệt hiệu Tây Độc, những hậu vệ khét tiếng nhất Serie A về tiểu xảo cỡ Materrazi cũng phải chịu thua anh!
Trung vệ 2 do Nhậm Ngã Hành đảm nhận.
Già nhưng vẫn còn gân. Có tài chỉ huy, óc phán đoán tốt, nhận định tình huống nhạy bén sắc sảo. Anh chính là một bản sao của Paolo Maldini ngày nào.
TIỀN VỆ TRỤ: Không ai hơn Trương Vô Kỵ ở điểm này.
Cửu Dương thần công xài hoài không hết biến anh trở thành chiếc máy cày cày nát khu trung tuyến.
Điểm yếu: Tính tình hiền lương nên hầu như không bao giờ dùng tiểu xảo chơi xấu. Rất dễ bị dụ nếu đối phương là gái đẹp.
TIỀN VỆ CON THOI: Vi Tiểu Bảo
Gã này chỉ có môn Thần hành bách biến bôi dầu lên chân chạy là giỏi, rất thích hợp làm chiếc cầu nối giữa tấn công và phòng thủ. Đặc biệt mánh khóe thủ đoạn của gã bổ sung rất tốt cho tính trung hậu chất phác của Trương Vô Kỵ.
Điểm yếu: Rất dễ bị mua độ.
TIỀN VỆ CÔNG: Đệ nhất nam tử trong truyện Kim Dung: Tiêu Phong
Ở anh hội tụ tất cả các điểm mạnh của 1 thủ lĩnh: lối chơi đơn giản, khả năng phán đoán nhanh nhạy, ứng biến tốt, sức mạnh càn lướt, thể lực dồi dào, uy tín và tầm ảnh hưởng cao, khả năng bùng nổ lớn, sút tốt 2 chân và đánh đầu. Hơn nữa có anh bên cạnh, Vi Tiểu Bảo sẽ có ít nhiều kính phục, không dám bán độ.
TIỀN ĐẠO CÁNH TRÁI: Đông Phương Bất Bại
Biến ảo ly kỳ, nhanh như điện giật, khả năng làm xiếc với trái bóng cực cao. "Anh" thường xuyên dạt vào trung lộ, trở thành 1 tiền đạo lùi, cầm bóng đột phá, đồng thời làm bàn rất ổn.
Điểm yếu: Vì vấn đề giới tính nên "anh" rất dễ bị thu hút với khí chất đàn ông của Tiêu Phong. Khả năng đồng đội bị "anh" quấy rối khá cao.
TIỀN ĐẠO CÁNH PHẢI: Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu
Khinh công xuất quỷ nhập thần. Anh thường hay đổi cánh với Đông Phương Bất Bại khiến cho hàng thủ đối phương rối loạn, không thể đuổi bắt.
TIỀN ĐẠO CẮM: Lệnh Hồ Xung
Tuy anh không có sức khỏe càn lướt như voi rừng Drogba nhưng lại có sự dẻo dai của báo đen Eto'o. Đồng thời khả năng chớp thời cơ ghi bàn bằng Độc Cô Cửu Kiếm của anh không thua kém gì những sát thủ cỡ siêu Pippo hay Sheva.
Điểm yếu: Nổi hứng lên là không tuân thủ sơ đồ chiến thuật gì cả
HUẤN LUYỆN VIÊN: Cái này phải giao cho Đông Tà Hoàng Dược Sư.
Khả năng bày binh bố trận của ông kỳ tuyệt thiên hạ.